Nguyễn Hiền Nhân

Mẹ Yêu






 


Giấc mơ hồng sáng đẹp đêm mưa thu,
Trong khuya vắng chập chờn con thấy mẹ
Vẫn nụ cười hiền an ủi con trẻ
Lan tràn hơi ấm từng lời mẹ ru
 
Nhà dột nóc  còn thêm cơn nước lũ
Cõi hư vô mẹ cố vói tay về
Tình thâm mẫu tử kinh nào nói đủ
Nghĩa hy sinh như nước biển tràn trề
 
Đôi vai gầy xuôi ngược khắp đường quê
Mẹ  gánh đời con qua bao khốn khó
Dưới mắt mẹ con mãi hoài bé nhỏ
Dẫu chốn xa xăm mẹ cứ tìm về
 
Ngày mẹ mất con hụt hẫng mọi bề
Mưa nắng thong dong đi vào khoảng trống
Đốt nén tâm hương khóc đời biến động
Con tưởng mặt trời rụng xuống chân đê
 
Rằm tháng bảy con được mẹ cận kề
Nhưng đâu phải chỉ có mùa báo hiếu?
Trong máu con thơm đầy nguồn sữa mẹ
Nên lúc nào con cũng nhớ mẹ yêu




Nguyễn Hiền Nhân

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 3 tháng 9 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Mẹ Yêu"